Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

(Tiếp theo)
Vượt đoạn đường cheo leo hơn 10km với bên núi, bên biển từ Ninh Phước, cuối cùng: bọn mình cũng đã đến được thôn Tây của xã Ninh Vân.

< Đích đến đã phía trước mặt, chỉ qua vài con dốc nữa thôi. Lúc này còn kém 10 nữa là 11h trưa.

Từ đây nhìn xuống phía dưới kia: vùng đất hiền hòa ven biển như một thung lũng xanh với những đàn bò thơ thần nhai cỏ ven các ô ruộng, những luống ngô xanh mượt xen lẫn vài ngôi nhà, những con thuyền nằm yên lành trong bến... tất cả đều bé xíu.


< Chộp choạch một hồi thì lại đi. Tầm này cao hơn mực nước biển khoảng trăm mét cho nên đường xuống toàn là dốc với dốc...

Ninh Vân nằm cách Nha Trang hơn 60km thuộc bán đảo Hòn Hèo, huyện Ninh Hòa, Khánh Hòa. Trước kia: Ninh Vân vốn được gọi là xã đảo vì không có đường bộ, muốn đi đến đây chỉ có duy nhất phương cách đi tàu từ Nha Trang qua lại bằng đường biển.

< Không những dốc mà còn có nhiều cua quẹo khá gắt, độ cao giảm dần...

Vậy mà giờ đây bọn mình đến bằng đường bộ rồi thả hết con dốc xuống đến cuối con đường là một làng chài yên ắng. Những chiếc ghe đang neo đậu, một nhà bia tưởng niệm 14 liệt sĩ lữ đoàn 235 của đoàn tàu không số hy sinh năm 1968...

< Và cổng xã Ninh Vân xuất hiện trước mắt. Chỏm núi thôn Tây như một kỵ sĩ bảo vệ lấy mảnh đất yên bình.

... Bọn trẻ chăn bò đang hái dừa trong một khu vườn bỏ hoang, vài khu du lịch xây dựng dở dang không một bóng người trông coi, một eo biển xanh biếc trên một bãi cát dài ngút tầm mắt không dấu chân người...
< Gặp ngã 4 đầu tiên: Căn nhà ngay góc, có tấm bảng là quán nước với vài chiếc bàn nhỏ, cái TV to đùng hát Karaoke. Nhưng bọn mình chưa ghé mà vẫn chạy thẳng đường này, ghé lại sẽ là chuyện hồi sau.
À, nếu rẽ phải và cứ theo đường này sẽ đi hồ chứa nước cùng ít cụm dân cư nhỏ, thưa thớt hơn ở đây.
< Đây là con đường dẫn ra biển hoặc bến cảng. Lát đác những nhóm học sinh vừa tan trường, về nhà trên những chiếc xe đạp.

< Trường tiểu học Ninh Vân đây, phía trước có quán hàng rong - Đối diện là UBND xã.

< Hàng rong đây, bạn thích mua món gì? Cậu bé da đen ngoẻm đúng tông dân miền biển thấy 'nửa kia' đưa máy chụp hình lên bấm bèn nhoẻn miệng cười, đưa hai ngón tay lên thành hình chữ V: có lẽ chúc mừng bọn mình vừa hoàn thành cung đường.

< Cạnh trường là biển với cát vàng trắng, biển xanh và rất sạch dù ngay khu dân cư.

Ninh Vân là một xã với 394 hộ với 1.704 nhân khẩu chuyên sinh sống bằng nghề đánh bắt và nuôi trồng thủy sản. Mảnh đất này có tiềm năng về du lịch nên từ khi con đường duy nhất nối Ninh Vân với thế giới bên ngoài hoàn thành thì những dự án khai thác nền kỹ nghệ không khói bắt đầu rục rịch chuyển động...
< Trái núi nhỏ thôn Tây che chắn những con thuyền trong vụng nước.


Người ta bắt đầu bàn tán về những dự án đền bù - giải tỏa cùng với những thông tin phong phanh về lộ giới cũa những con đường trong đây: Lộ này sẽ giựt vào ba mét, lộ kia nhiều hay ít nơn, giá đất trước kia bèo bọt không ai màng thì bây giờ bắt đầu thành kho tiền.


< Phía phải cũng là bãi biển dài ngút tầm mắt với những ngọn núi nằm tận cùng dãy Hòn Hèo, kéo dài đếm mũi đá cùng tên - Nơi mà nếu có dịp ra đó sẽ thấy cả vịnh Nha Trang.

< Bọn mình tìm đường ra chợ do lúc này đã giữa trưa, cần phải tìm bữa.
Hai cậu bé học sinh sốt sắng dẫn đường ngay: trở ra một đoạn rồi quẹo phải...

< Nhưng đến chợ thì chợ đã tan, chợ thôn mà.
Vậy là bọn mình trở ra con đường lớn phía ngoài, bây giờ cần chỗ mua nước - hai chai nhỏ đem theo chỉ còn đúng một ngụm! Có điều, nước chai tại đây có bán không mới là vấn đề.

< Bọn mình ghé vào cái quán đã chạy ngang khi nãy.


< Mình gọi cà phê đá, bà xã lon Miranda - trà đá uống thoải mái...
Hồi sau tính tiền, cộng chung chỉ 13k.

Trong tương lai, cứ theo đà phát triển tốt thì có lẽ con đường TL652D sẽ được kéo dài đến Six Senses Hideaway, Khu Du lịch Sinh thái Suối Hoa Lan, KDL Sinh thái Vũng Đình... qua xã Ninh Phú và nối liền vào thị xã Ninh Hòa tạo thành một con đường ven biển khép kín bao quanh dãy núi Hòn Hèo - Vực dậy và tạo thêm thuận lợi phát triển cho một vùng đất xa xôi.
< Còn nước tinh khiết thì ở đây: free. Vậy là rót vào đầy hai chai nhỏ.

Sự hoang sơ có thể không còn nhưng quy luật phát triển là vậy, mảnh đất nào không muốn vùng lên cho bằng chị bằng em, tạo thêm việc làm, nâng cao cuộc sống và tạo ra thêm dịch vụ cùng của cái cho xã hội - có lẽ cũng phải thế thôi.
< Chàng trai trẻ pha cà phê cho mình đây: điển trai, hiền... và sẳng lòng trả lời những câu hỏi liên quan về miền biển lộng gió nhưng an bình này.
Hai anh ngồi bàn bên kia cũng là khách, họ đang uống trà đá, gặm bánh mỳ.. không nên bà xã mình mời chuối. Nải chuối già mua tại Đại Lãnh khá ngon.

< Chuyện rôm rả từ cuộc sống, kế sinh nhai của người dân địa phương hiền hòa này được mình moi ra từ việc bắt chuyện với ông anh, ba của cậu trai.

< Con đường phía trước nhà đây: lộ giới sẽ cắt thêm mỗi bên 3m nữa, nhưng đó là chuyện tương lai.

< Một giờ nghỉ ngơi, tán chuyện đầy thú vị. Cuối cùng thì cũng đến lúc tạm biệt, bọn mình phải lên đường hướng về Nha Trang...

< Trở đầu xe, canh túi treo vào đúng vị trí rồi mình đạp máy và chào tạm biệt vùng đất tuy lạ mà trông quen.
Con đường trở ra dưới này vẫn thấy men theo triền núi.

< Vào con dốc đầu tiên...

Trong khi chờ các dự án du lịch khai mở, Ninh Vân rất có thể trở thành điểm đến mới của giới phượt - bụi. Ninh Vân sẽ là liều thuốc kích thích những bạn trẻ đam mê thiên nhiên sẽ tổ chức những chuyến phượt đến đây để thăm di tích tàu không số 235 và ngắm nhìn những bãi biển hoang sơ, thả mình trong làn nước trong xanh ven cụm núi hùng vĩ Hòn Hèo. Điển hình như hai tên phượt sồn nhà mình đây.
< Ngoái nhìn lại những khuôn ruộng tỏi và hành cập sát biển lần nữa rồi đi, bao giờ bọn mình mới có dịp đến nơi này lần nữa, chả biết được.

Mình chi hy vọng rằng sự phát triển của du lịch trong tương lai sẽ không làm mất đi vẻ thanh bình của xã đảo tuyệt vời ni.
< Đường trở ra cũng vắng teo, vượt tiếp dốc cua thứ 2 với taluy dương lởm chởm đá...

< ... và rất nhiều nhưng con dốc khác chạy ven triền núi.

< Phong cảnh thiên nhiên vẫn cuốn hút. Nhưng phượt bằng xe máy: muốn ngắm muốn chụp là cứ thoải mái dừng lại.

< toàn là những khung cảnh nên thơ bên làn nước xanh biếc.

< Lúc này: túi mực luộc sẳn và nãi  chuối mà nửa kia đã xách theo từ Đại Lãnh phát huy tác dụng chống... đói.
Giữa trưa rồi mà, trong Ninh Vân lại không có gì ăn.

< Có chút gì đó trong bụng rồi thì lại đi. Bữa ăn trưa thật có lẽ cũng không có tại chợ Ninh Phước mà phải ra đến QL1A, nơi người địa phương gọi là 'Ngã 3 ngoài'.

< Nước uống cũng vừa châm đầy đủ nên bây giờ cũng không lo khát, cái lo hiện tại là bỏ sót cảnh độc trên đường ra.

< Sắp đến Nha Trang, chỉ còn... 61km nữa thôi chạy dưới ánh dương gay gắt, he he...

< Dốc cuối cùng đèo của con đường ven biển từ Ninh Phước đi Ninh Vân. Khi nãy máy gài số 2 và 3 để chạy thì bây giờ thả trớn vi vút, gió rít bên tai...

< Gặp những nhóm trẻ lớn hơn (trung học) đang trên đường đến trường tại Ninh Thùy. Tương lai một vùng đất đầy tiềm năng vẫn nằm trong tay các em để chờ ngày vực dậy.

Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12 - Phần 13 - Phần 14 - Phần 15 - Phần 16

Điền Gia Dũng - Du lịch, GO!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến