Thứ Năm, 1 tháng 11, 2012

Tây Bắc là sự quyến rũ bí ẩn đối với bất kỳ ai. Không chỉ sắc màu của các tộc người với nhiều phong tục lạ, mà còn là núi non trùng điệp quấn quít mây bay. 

< Bữa ăn đầu tiên khi tiến về Tây Bắc: heo lửng, gà mò, trứng rán, rau rừng luộc…

Ai đã từng qua Tây Bắc dù chỉ một lần cũng thấy choáng ngợp trước vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ còn nguyên sơ nơi đây. Những rừng cây rậm rạp hoang vu và kỳ ảo, những con suối vừa hiền hòa vừa dữ dội len lỏi giữa các khe đá, miên man qua năm tháng với khúc nhạc rừng bất tận. Và đặc biệt là chim rừng - những nhạc sĩ kỳ tài mà thiên nhiên ban tặng cho miền rừng núi đã tung thả vào không gian nơi đây những cung bậc tuyệt vời mà không bản hòa tấu nào, giai điệu nào sánh nổi.

Sau 4 ngày xuyên Việt, đoàn chúng tôi hướng thẳng Sapa theo đường Sơn Tây, Nghĩa Lộ, Tú Lệ rồi qua đêm tại Mù Cang Chải.

Và rồi khung cảnh của vùng núi phía Bắc cũng dần dần hiện ra khiến mọi người trong đoàn bất ngờ choáng ngợp trước thiên nhiên hùng vĩ. Trong chặng này tôi đã được gặp con đèo đầu tiên trong Tứ đại đèo Tây Bắc: đèo Khâu Phạ. Tuy nhiên khi đến đây trời cũng vừa sập tối, sương mù giăng kín, tầm nhìn chỉ còn khoảng 3-5m, đường lại đang làm lại rất xấu khiến tôi phải bỏ qua khung cảnh trên con đèo dài nhất Tây Bắc này.

Tới Nghĩa Lộ trời cũng về chiều, anh chị em ăn vội để kịp lên đường đến Mù Cang Chải qua đêm. Tuy vậy chúng tôi vẫn kịp thưởng thức được đặc sản nơi đây với xôi nếp muối mè, thịt lợn mán, gà đen thật nóng hổi giữa tiết trời lạnh giá.

Đến Mù Cang Chải, cả đoàn bất ngờ vì nhà nghỉ ở đây khá sạch sẽ, tiện nghi, có cả wifi mà giá lại rất phải chăng. Mới 8h tối mà đường phố đã không một bóng người, thật tĩnh lặng.

Đêm và sáng sớm ở Mù Cang Chải.

Sớm hôm sau, cả thị trấn sôi động hẳn lên. Lúc này chúng tôi bắt đầu thấy được sự giao thoa văn hóa của bà con các dân tộc nơi đây.

Mùa này Mù Cang Chải không có lúa, ruộng bậc thang chỉ toàn đất trơ trọi nhưng điều đó lại như một lời mời chúng tôi quay lại đây vào vụ mùa để có thể cảm nhận vẻ đẹp Tây Bắc thật trọn vẹn.

Thật may mắn, sáng nay thời tiết khá tốt, đoàn chúng tôi vượt tiếp ngọn đèo Ô Quy Hồ thật thuận lời. Đường đi với những khúc cua gắt liên tục nhưng tốt hơn rất nhiều. Sương mù dường như là một đặc sản của Tây Bắc, ngay giữa trưa mà vẫn giăng kín khiến tầm nhìn khi lên giữa đỉnh đèo rất kém. Tuy vậy, khi đã quen thì điều này mang lại cho ta một cảm giác thật thú vị.

Khung cảnh trên Ô Quy Hồ.

Buổi chiều, Sapa chào đón chúng tôi bằng một khung cảnh thật ngoạn mục. Tôi có thể thấy được trên gương mặt của mỗi người một nét hân hoan khi đứng trước vẻ đẹp của thiên nhiên nơi đây.

Mây bay như thác đổ giữa trời.

Sapa thật nhộn nhịp, thời tiết nơi đây cũng cực kỳ thú vị. Mới nắng đó, sương kéo đến lúc nào không hay, cứ thế liên tục trong suốt cả buổi chiều.

Các quầy đặc sản hấp dẫn như thế này rất nhiều trong chợ.

Nhà Thờ Đá Sapa trong buổi chiều tà.

Đêm Sapa thật đẹp chìm trong sương mờ.

Rời Sapa, đất Điện Biên anh hùng là điểm đến tiếp theo. Sông Nậm Na xanh ngắt chạy dọc theo đường đi.

Ngay ngã ba sông, cầu Hang Tôm mới cứng cáp nối liền 2 bờ. Trên cầu gió rất to, có thể thôi bay mũ hay găng tay nếu bạn bất cẩn.

Tượng đài chiến thắng tại Điện Biên.

Ngày cuối cùng, chúng tôi tiến thẳng Hà Nội để hoàn thành cung đường Tây Bắc. Vì thời gian có phần gấp rút cho nên một số cảnh đẹp hai bên đường chỉ kịp ghi bằng mắt. Hẹn gặp lại Tây Bắc một ngàn không xa.

Đỉnh đèo Pha Đin.

Chiều xuống tại Mộc Châu.

Du lịch, GO! - Theo Phan Công Hiếu (Infonet)

Đánh vòng cung Tây Bắc trong ngày
Kỳ vọng trên vòng cung Tây Bắc

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến