Thứ Năm, 21 tháng 5, 2009

Bên cạnh những hoàng thành, cung điện, lăng tẩm uy nghi
và cổ kính, có một vẻ đẹp khác, "đời" hơn, đang ngày ngày làm nên nhịp
sống bình lặng, chậm rãi ở xứ Huế.
Đó là nụ cười của một cụ già đạp xích lô, cái ngáp
ngủ mệt mỏi của một lao động nữ hay điệu nhảy tưng bừng của lũ trẻ bán
hàng rong trên bãi biển sau một ngày lao động.




Từ trước khi mặt trời nhú lên phía hừng đông thành
phố, những người dân lao động ở Huế đã miệt mài gánh gánh gồng gồng
chuẩn bị cho một ngày kiếm bữa cơm, manh áo.




Người dân Huế dậy khá sớm, từ trẻ nhỏ tới người cao
tuổi. Ngoài quảng trường Ngọ Môn trong khu Thành Nội, hai bên làn đi bộ
trên cầu Trường Tiền cũng là địa điểm lý tưởng để tập thể dục.




Ánh nắng sớm mai lan tỏa ở cổng Ngọ Môn trong Thành Nội, đánh thức khu cố đô tỉnh giấc.




Vẻ đẹp của loài sen trắng trong buổi sớm mai.




6h sáng, khu quảng trường trước cổng Ngọ Môn không
chỉ là nơi vận động, rèn luyện sức khỏe mà còn là điểm yên tĩnh để học
sinh đọc sách.




Nụ cười của ông cụ đạp xích lô trên con đường Bạch
Đằng, bên cạnh xóm Vạn Đò. Cụ bảo: "Có tuổi rồi, nhưng nếu còn sức thì
vẫn lao động".




Gánh rau tươi được mang ra chợ bán.




Nếu ở Hà Nội, hình ảnh đời thường quen thuộc là những
xe đạp chở đầy hoa trên phố thì tại Huế, các bà, các mẹ sẽ bán hoa trên
những quang gánh thế này.




Các em học sinh tiểu học hối hả đến trường.




Vào 8h sáng mùa hè, ánh nắng đã chói chang khắp không
gian nhưng đất Huế vẫn giữ được sự trong lành và mát mẻ với những con
đường nhỏ rợp bóng cây thế này.




Một nữ sinh vội vã đến trường dưới cái nắng có phần đã gay gắt dù mới chỉ hơn 7h




Những người dân buôn bán cũng bắt đầu một ngày lao động miệt mài.




Dù đã có cầu Phú Xuân... 'gánh đỡ', nhưng ngày ngày vẫn có hàng nghìn phương tiện qua lại trên cây cầu Trường Tiền 110 năm tuổi.




Vẻ mệt mỏi của một lao động nữ trên cầu Trường Tiền.
Tối tối, cây cầu vừa là điểm hóng mát lý tưởng của cả khách du lịch lẫn
người dân xứ Huế, vừa là nơi những người ăn xin hoặc lao động nghèo
hoạt động.






Những "tổ ấm" xập xệ trên xóm Vạn Đò, dọc con đường
Bạch Đằng, thành phố Huế. Anh Thanh, làm nghề xe ôm cho biết, chỉ dăm
ba ngày nữa, khu này sẽ bị di dời hết, nhưng người dân vẫn không có vẻ
vội vã. Họ bám trụ, mưu sinh và định cư bên bờ Đại Nội đã hơn 30 năm,
làm đủ mọi nghề từ xe ôm, xích lô, cửu vạn, bán vé số, nhặt rác, bán
hàng rong...




Nụ cười hiền hòa một phụ nữ với gánh bánh canh kẽo
kẹt trên vai ở bãi biển Thuận An, là cửa biển nơi dòng sông Hương đổ ra
phá Tam Giang rồi thông ra biển. Bãi tắm này cách trung tâm TP Huế
15km.




Vẻ buồn bã của một phụ nữ khi thùng ghẹ luộc của chị vẫn còn đầy nguyên.




Nụ cười hồn nhiên của những đứa trẻ vùng biển.




Điệu nhảy tưng bừng của lũ trẻ bán hàng rong trên bãi
biển Thuận An sau khi ngày kiếm khá khẩm. Có vị trí gần hơn nhiều so
với biển Lăng Cô, bãi tắm Thuận An là nơi thu hút rất đông người dân xứ
Huế và cả du khách về hóng mát và tắm biển từ tháng 4 đến tháng 9 khi
tiết trời nóng bức nhất.

Xem đầy đủ bài viết tại http://vn.myblog.yahoo.com/vina-friend/article?mid=189

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến